| Mình vô tình đọc được câu chuyện của một người mới đi nghĩa vụ. Đầy cảm xúc buồn vui cuộc đời người lính. Với lời lẽ rất đời thường các bạn đọc có phản cảm thì close nhé. Các bạn đọc cho biết nhé!!!
-------------------------------
Hồi đó đi Sư 9 ....^.^ Lúc mới vào, phải đi chích ngừa, mà bọn nó bảo là ngừa bách bệnh, thì cũng đứng xếp hàng, vạch tay áo ra đưa cánh tay ra cho nó chích ( Quân y thực tập, binh nhất hơn mình 1 gạch ) TSB, các bác bảo thằnng nào chích nhanh hơn nó, tớ ko tin, nó chụp ống chích với rate 3s/1 phát . Đâm, kéo, thả rất dịu dàng, tội mấy thằng mà thuốc ko vào thịt kịp, nó sưng lên bầm tím, mà tớ là trong số đó, có thằng kia rất to con, dek biết quân y nó chích sao, gãy kim, té vật ra xỉu ...
-------------------------------
Rồi cái màn dậy sớm và ngủ sớm, 5h wake up. 9h len giường
Chúng mình ở tp làm gì mà có vụ như ngủ như gà thế kia ... thế là lôi bánh kẹo, đồ ăn ra lúc mà đi phụ huynh đem cho ấy. Có nhiều ông đem cái balô ra, tôi dám cá rằng bỏ đói nó với cái ba lô ấy cả tháng cũng ko đói... chóp chép mãi rồi ngủ cũng gần 12h. Sáng sớm mấy ông sy quan kéo dậy lúc 4h30 (mịa. chỉ cách gấp nội vụ - chăn màn, chiếu gối đấy các bác - chúng tớ ngủ nướng mà, thế mà chúng nó kéo sạch chiếu gối ra rồi quát lên ...... Dis mịa, quân đội dek phải ở nhà, chúng mày dậy mau... rồi chúng tớ gấp theo chúng nó và ra tập thể dục với áo thun 3 lỗ và quần dài .. lạnh bỏ mẹ, lạnh teo cả chym
-------------------------------
Cái chuyện ăn uống là bi hài nhất trong cái army của VN này, đến h ăn đánh kẻng, cả đám được mấy ông tiểu đội trưởng dắt xuống nhà ăn, xuống đến nơi, 1 tay cầm chén, 1 tay cầm đũa, nhìn ăn mày dek chịu được nhìn vào cái bàn đồ ăn cho 10 thằng ... wtf ??? 1 cái nồi cơm với gạo sống, 1 cái đĩa thịt mà tỉ lệ 90/10 trong đó 9 miếng mỡ, 1 miếng thịt Alê hấp, canteen thẳng tiến, vào đến nơi, mua đĩa cơm sườn giá 15.000/1 đĩa, nhìn cái đĩa nhiều thằng hất hàm bảo: chủ quán có cái nào sang hơn ko ? chủ quán nhìn thằng ấy bảo: Dek có, dek ăn thì biến ( sau này biết đúng là chỉ có 1 cai canteen trong cái trung đoàn này... hèn chi nó làm trùm, mà lính mà đòi ăn sang thì chết mịa sớm nữa - sau này mới biết - thôi thì mình cũng nuốt, chơi thêm chai nước ngọt nữa.. )
------------------------------
Rồi cuộc sống army bắt đầu với các món ăn chơi... học từ sáng đến chiều, hôm nào về sớm thì tăng gia ( chơi game nông trại các bác à ) và tắm rửa rồi ăn chiều lúc 5h30, sau đó là sinh hoạt với đồng chí mỏ nhôm ( mỏ nhôm là thế này, d/c ấy là cán bộ phó đại đội trưởng chính trị, trong ban cán bộ phân ra 2 loại: quân sự và chính trị, và chính trị thì nói nhiều, chính d/c ấy tâm sự mình bảo rằng có lúc thực tập và học ở HN thì có bài học thực tập nói liên tục 8h/1 ngày, ko ngưng nghỉ, chỉ uống nước thôi, thì mới pass được và quanlified là cán bộ chính trị, cái mồm d/c ấy phải bằng nhôm thì mới dẻo dai được ) mà d/c ấy nói cái gì mà tớ 18 tháng nghe mà ko hiểu gì cả
------------------------------
Cái vụ tăng gia đấy, bắt đầu cuộc đời nông dân các bác ạ, trưa, sáng , chiều rảnh mà ko học là đi cuốc đất, và bắt đầu bi thảm khi 1 ngày chúng nó bảo đám tớ đi lấy phân đi bón cây cải ... tớ bảo phân ở đâu, chúng nó dắt tớ ra thẳng wc ... mà wc này là nổi , tức là ko có hầm cầu ở dưới ---------------- CHỈ ĐỊNH: bác nào đang ăn thì đi ngay ra ngoài, ko đọc tiếp ---------------------- Thế là các bác ợ, chúng tớ phải xúc cái đống mà chúng tớ thải ra hằng ngày, dầu gió được trưng dụng, khẩu trang.... but sau này tớ công nhận rằng éo có cái thứ smell nào mà kinh khủng bằng smell của cái đống **** của người.... thế là tay đeo bao ny lông, ôi vãi mẹ, có thằng kia làm ăn kiểu gì nó xúc 1 phát mạnh tay văng mẹ lên thằng kia, văng vào mặt.... thằng ấy ói tới mật xanh ... tớ chỉ là thẳng đứng dòm but gió thổi vào mặt, tớ muốn xỉu.... và cái đống ấy dọn tới cái hố và ủ thành cái món lỏng lỏng màu nâu nâu vàng vàng xanh xanh để tưới lên cải này, đậu đũa này, rau này..... để chúng tớ thu hoạch sau này đem lên cái bàn ăn và măm măm.....
------------------------------
Cái vụ hốt cức bò ấy, tớ cũng đi theo chơi cho vui, các bác biết ko ? ngày ấy, chúng nó cũng đểu lắm cơ, thủ thỉ với bọn mình rằng: các em lâu ngày quá, ko ra chơi, anh muốn cho mấy chú ra ngoài, ko đi bộ đâu nhé. Có xe đưa rước đàng hoàng ( xe tải .... ) thế là chúng tớ ham vui đi, lên xe ra khỏi cổng thật là 1 cảm giác thật tự do hạnh phúc, như chim trời tung cánh vậy.. Chạy 1 hồi rồi đến 1 cái trang trại nuôi bò... và nhìn cái thảm cảnh phân bò .... nhìn chúng nó trả giá mua phân mà chúng tớ cười ra nước mắt... " Anh giảm giá tí nhé, cức bò kì này lỏng quá, chả được nhiêu... anh giảm giá tí..." thằng kia phán cức để lâu nó thế chứ muốn rắn thì vào trong...." bọn tớ khóc ko thành tiếng, cười ko ra hơi... thế là vào xúc, ( cái smell của tụi bò này, công nhận là khá nhất trong các loại ****, với lại có nguyên tắc ngửi hoài riết ko ngửi mùi được nữa... thế là lúc đầu cũng nhẹ nhàng, né tránh nó văng vào người, nhưng xong rồi thì chơi tay, rồi dính cũng kệ mịa.... và khi lên xe trở về, các bác biết ko ... chúng tớ đã chơi trò chọi tuyết..... lý do là.. lúc ấy xe đầy **** rồi.. đứng lên nó nhũn xuống và có thằng té, thằng này kéo thằng kia... và thằng nào ko dính thì bi chúng tớ vo **** lại và chọi vào.... lạy hồn... có thằng dính vào miệng thì phải tớ được đại đội trưởng bảo kê nên dính 1 tẹo... but về tới nơi thì chả thằng nào dám đứng gần trong 10m cả... chúng nó bảo đám tớ thối quá... Thề là tớ ko ngửi được gì.hahaha ôi cái thảm cảnh ấy nó cười ra nước mắt các bác ạ
----------------------------
Cái chuyện lãnh lương hay còn gọi là lãnh trợ cấp.... lúc đầu nghe chúng tớ được hưởng mức lương căn bản của nhà nước theo hạn ngạch, mình nghe khoái lắm... coi ra cũng được 500k hơn/1ng/1month mà .. but lúc kí nhận tiền...nhìn có nhầm ko ??? còn 80k + và sẽ lãnh vậy lãnh luôn trừ khi được thăng quân hàm.... nhìn cái bảng nó trừ tiền.... choáng... các bác biết ko, nó trừ tiền an, tiền uống, tiền mùng, chăn, chiếu gối, tức là hoàn toàn chúng ta ko free !!! nothing free !!! thế là ấm ức toàn tập.... bắt đầu lâm vào cảnh thiếu nợ... và ăn thiếu canteen.... và chúng tớ bắt đầu thành con nợ của xã hội khi xin tiền và mượn tiền liên tục, ăn mày của quốc gia khi thấy bất cứ gì cũng ngon miễn là ko phải đồ ăn của lính... cứ người nhà đem đồ an lên thì share, còn ko quay qua quay lại thì của riêng thành của chung.
Còn nữa!!!
| |